Đuyên Hồng

GỬI NGƯỜI XƯA


Phải Người Con Gái xưa không nhỉ
Má thắm mắt  huyền nét môi xinh
Ta lỡ lòng thương chiều hôm ý
Mượn áng thơ say ghép tơ tình
 
Phải Người Con Gái ta từng nhớ
Bao tháng ngày đi chẳng dễ quên
Nàng ạ, lòng ta run khe khẽ
Mỗi phút âm thầm nhắc nhủ tên….
 
Dù em ở đấy mà không phải
Ta đã vương mang đã bận lòng
Em bỏ đi rồi, ai ở lại
Gửi buồn trên những tứ thơ rong…
 
Hỡi Người Con Gái khi xưa đó
Có chờ ai nữa, có còn mong
Lòng ta hoang hoải chiều nương gió
Người ạ, tim yêu vẫn phập phồng…


 

Được bạn: HB 20.10.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "GỬI NGƯỜI XƯA"